- Là mày, nhất đinh là mày hại chết Tiểu Chấn nhà tao, tao liều mạng với mày.
Lâm Hiền Mỹ vốn đang quấn lấy bác sĩ, nàng nghe Hạ Thiên nói như vậy thì chợt tỉnh ngộ, sau đó vọt về phía Hạ Thiên, nhưng nàng cũng không được như ý nguyện, vì có hai cảnh sát tham gia cứu viện chặn nàng lại.
- Nữ sĩ, làm phiền chị tỉnh táo một chút.
Một tên cảnh sát mở miệng khuyên một câu, trong lòng thầm nói, người này muốn liều mạng với Hạ Thiên sao? Nếu như vậy sẽ làm liên lụy đến mình?
Trong thành phố Giang Hải có lẽ không có mấy người biết Lãnh Băng Băng, cũng không có mấy ai biết đến Hạ Thiên, nhưng điều này cũng không có nghĩa là đám cảnh sát không nhận ra, bọn họ không có mấy người không biết hai người này. Dù là cảnh sát phòng cháy thì cũng cơ bản biết đến Hạ Thiên, thật ra điều này cũng là bình thường, khi bọn họ nói chuyện với bạn bè, ai cũng được biết, vì thế mà sự việc lan truyền rất nhanh.
- Thả tôi ra, thả ra, chính là thằng khốn này, chính nó, đám người Lãnh gia là kẻ giết người.
Lâm Hiền Mỹ ở bên kia còn điên cuồng gào lên:
- Người đầu tiên nói biệt thự sập chính là nó, cũng chính là nó nói con tôi chết, tôi thấy chính nó là kẻ đẩy ngã biệt thự, nhất định là nó...
- Này, đừng ăn nói bậy bạ, một căn biệt thự không phải nhà lá, sao có thể sập được?
Vương Vi ở bên cạnh không khỏi giúp Hạ Thiên nói chuyện:
- Tôi thấy Hà Chấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1544983/chuong-931.html