Người giúp việc Tiểu Thúy này tuy không tính là xinh đẹp nhưng làn da rất trắng, vì vậy khi trên mặt xuất hiện hai bàn tay đỏ tươi thì cực kỳ rõ ràng, vì vậy Vương Tiểu Nha vừa thấy đã phát hiện ra ngay.
- Không...Không có gì. Nguồn: truyentop.net
Tiểu Thúy tranh thủ bụm hai gò má, nàng ấp úng nói.
- Cái gì mà không có gì?
Vương Tiểu Nha có chút mất hứng:
- Chị Tiểu Thúy, chị rõ ràng bị người ta đánh, chị mau nói cho em biết, sao lại như vậy? Mới nãy giờ mà thôi, ai dám đánh chị?
- Thật...Thật sự không có gì, chị...Chị chẳng qua chỉ không cẩn thận mà vấp ngã thôi.
Tiểu Thúy khẽ nói.
- Chị Tiểu Thúy, chị nói dối cũng quá dở, ngã sao có bộ dạng này?
Vương Tiểu Nha càng mất hứng:
- Chị nói mau, rốt cuộc là ai đánh? Em giúp chị giải hận.
Vành mắt Tiểu Thúy đỏ lên, nàng cắn môi rồi lắc đầu:
- Thôi bỏ đi, chị cũng không sao, chẳng qua chỉ dính hai cái tát mà thôi, không có gì lớn.
- Này, sao có thể bỏ qua được? Chị là người giúp việc của em, đánh chị là phải nhìn mặt em, đánh chị khác nào đánh em. Hơn nữa chị Tiểu Thúy ngày nào cũng nấu cơm cho em, sao em có thể để kẻ khác ức hiếp chị được?
Vương Tiểu Nha chụp lấy cánh tay của Tiểu Thúy, sau đó nàng kéo đối phương đi ra:
- Đi, chị dẫn em đến tính sổ với tên kia.
- Tiểu Nha, hay là bỏ đi?
Tiểu Thúy có chút sợ hãi, nàng chỉ là người giúp việc đến từ nông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1544469/chuong-417.html