- Loại người như anh mà tôi phải sợ sao?
Hạ Thiên không cho là đúng:
- Tôi chỉ không muốn làm quần áo ướt sũng mà thôi.
- Tốt, tôi có một phương pháp không làm ướt quần áo, cậu chơi không?
Lý Tuấn suy nghĩ một lúc rồi mở miệng.
Hạ Thiên còn chưa nói lời nào thì Liễu Vân Anh đã cướp lời:
- Anh muốn đấu thế nào?
- Rất đơn giản, chúng ta đấu nín thở trong nước, ai nín thở được lâu thì thắng, ai thua phải xin lỗi đối phương. Phương pháp này không cần xuống nước, chỉ cần cúi đầu xuống nước là được.
Lý Tuấn nhanh chóng nói, sau đó dùng ánh mắt khiêu khích nhìn Hạ Thiên:
- Nói một câu đi, dám chơi không? Không thì xin lỗi đi.
- Anh muốn đấu nhịn thở trong nước sao?
Hạ Thiên cảm thấy khó thể ngờ, sao đối phương ngốc như vậy, muốn đấu bằng phương pháp này sao?
- Hừ, có chơi không, đàn ông phải sảng khoái.
Lý Tuấn nói bằng giọng mất kiên nhẫn.
- Này, đấu cũng được, nếu người nào thua phải nhảy xuống hồ, có dám không?
Liễu Mộng mở miệng.
- Có gì mà không dám? Ai thua thì nhảy hồ.
Giang Vận nói ngay.
- Tốt, hắn thua cô cũng phải nhảy, à, còn ôm nhau cùng nhảy, như vậy mới vui.
Liễu Mộng suy nghĩ rồi nói.
- Được rồi, quyết định như vậy, nếu Lý Tuấn thau thì tôi sẽ ôm anh ấy nhảy hồ.
Giang Vận chỉ vào Hạ Thiên rồi tiếp tục:
- Nếu hắn thua thì hai người phải ôm nhau nhảy hồ, thế nào?
Liễu Mộng vỗ tay:
- Tốt, tốt, tiểu bại hoại, cậu mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1544275/chuong-223.html