Hai mắt Liễu Cương phóng hỏa, hắn đột nhiên xoay đầu nhìn cô nữ sinh Đồng Phỉ xinh đẹp:
- Đồng Phỉ, chẳng lẽ cô yêu loại người như Dương Phi này sao?
- Liễu Cương, chuyện của tôi không cần anh quan tâm.
Đồng Phỉ khẽ hừ một tiếng:
- Tôi nói anh cũng quá vô sỉ, rõ ràng dùng em gái quyến rũ Dương Phi, sau đó đến chia cắt quan hệ giữa tôi và Dương Phi. Tôi nói cho anh biết, nếu tôi có chia tay với Dương Phi thì cũng không bao giờ thích anh.
Liễu Cương tức tối nói không nên lời, rõ ràng hắn không giỏi cãi nhau với người khác. Tất nhiên, điều đáng bi kịch nhất là hắn không giỏi đánh đấm.
Liễu Vân Mạn cũng tức giận đến mức không nói nên lời, tên nam sinh kia không phải lăng nhăng nhưng hoàn toàn lấy chuyện đùa giỡn nữ sinh làm thú vui. Điều làm nàng cảm thấy không tưởng chính là có loại nữ sinh như Đồng Phỉ, biết rõ Dương Phi là loại người như vậy nhưng vẫn đưa thân cho đối phương chà đạp.
- Chị Vân Mạn, có muốn tôi ra tay dạy bảo cho tên này một bài học không?
Hạ Thiên đang rãnh rổi ở bên cạnh không nhịn được phải hỏi Liễu Vân Mạn, vì việc này không liên quan gì đến hắn, vì vậy cũng không quá tức giận. Nhưng bây giờ Liễu Vân Mạn đã tức tối, vì vậy hắn cũng rất khó chịu.
- Thôi bỏ, chúng ta đi thôi, không cần phải so đo với loại người này.
Liễu Vân Mạn hít vào một hơi thật sâu, nàng cố nén tức giận nói.
- Liễu Cương, tôi đã nói lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hoa-cao-thu-tai-do-thi/1544234/chuong-182.html