*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chuyển ngữ: Andrew Pastel
38.
Đêm đó, cả hai chúng tôi đều rất phóng túng, hoàn toàn quên mất mình đang đào vong, chạy trốn, đang ở ranh giới giữa sự sống và cái chết. Tôi nghĩ trong tim tôi có một vết thương, đang rất cần sự ân cần dịu dàng này để bù đắp. Bạch Đoạn và tôi quay cuồng, cọ xát, trằn trọc từ giường này sang giường khác, từ trên giường xuống dưới giường. Cuối cùng, tôi và anh dựa vào thành giường, trong lòng có chút buồn bực.
Bạch Đoạn gối đầu lên vai tôi, nói, Phi Tử, em có muốn đi tắm lại không? Em ngửi thử mùi trên người em xem.
Tôi ôm lấy anh, vùi anh vào lòng ngửi thật kỹ, nói, anh cũng vậy mà, sáng mai tắm luôn, để em ngửi một lúc.
Anh haizz một tiếng, lặng lẽ để tôi ôm, nắm lấy tay tôi. Hai chúng ta đã lâu không nói chuyện, nhưng khoảng cách giữa trái tim và trái tim chưa bao giờ thấy gần như vậy. Tôi nghĩ đêm đó, tôi và anh thực sự hòa làm một.
Cuối cùng, tôi đứng dậy ngồi trên giường vén chăn bông lên, vỗ nhẹ lên gối rồi kéo Bạch Đoạn dậy: "Đã đến giờ đi ngủ rồi, ngày mai còn phải đi gấp." Bạch Đoạn được tôi bọc một chiếc chăn mỏng. Tôi nhẹ véo mũi anh một cái, đứng dậy vừa dợm đi sang giường khác thì bị anh túm tay lại.
"Em không ngủ với anh sao?" Anh nhấp nháy mắt hỏi tôi
"Giường này nhỏ, đừng chọc em,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-hap-lan-thu-hai/1312616/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.