Một năm sau…
Phủ Trạng Nguyên gần đây không được yên ả cho lắm.
Mẫu thân của Trạng Nguyên công ban đêm thường xuyên bị ác mộng làm bừng tỉnh, lão nhân gia hàng đêm tâm bất an, rất nhanh liền ngã bệnh, biểu hiện như trúng phong hàn, nhưng thầy thuốc trong kinh thành đều không có cách trị; hạ nhân trong phủ thường gặp nhiều việc lạ, phó tì gác đêm còn thề nhìn thấy bóng đen ma quái, thậm chí còn nghe thấy âm thanh kỳ lạ; phủ Trạng Nguyên mời tới vài vị hoàng thân quốc thích tới chơi, chân trước mới vừa rời khỏi phủ, lập tức xảy ra chuyện, chuyện nhỏ thì bị té khỏi kiệu, chuyện lớn thậm chí dẫn đến bệnh nặng.
Một tháng sau, phủ Trạng Nguyên ngoài Trạng Nguyên công còn giữ bình tĩnh ra, lòng người đã hoàn toàn hoảng sợ, ai nấy đều xem phủ Trạng Nguyên là huyệt hung ác, xem Trạng Nguyên công như ôn thần, không dám tiếp đón y, không dám tới làm ăn với y, ngay cả Hoàng Thượng đương triều còn đặc biệt cho phép y không cần vào triều, để y ở nhà ‘dưỡng bệnh’.
Tổng quản trong phủ mời đến các vị đạo sĩ hòa thượng trong kinh thành, nhưng đa số đều là giả danh lừa gạt, cầm đống lớn bạc, cử hành lễ siêu độ, đàn hàng ma, vẽ bùa, đốt giấy bàng, gọi đại tiên… Hôm nay chỉ vào thị tì này nói là yêu nữ, ngày mai lại nói người hầu khác là quỷ ma, khiến cả phủ gà bay chó sủa, sợ bóng sợ gió.
Trạng Nguyên công cuối cùng mới toàn bộ các phương sĩ thuật sư (1) ra ngoài.
“Con à… Nương sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-doan-tu-he-liet-so-thich-nhat-xuong-cua-be-ho-yeu/877531/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.