Thân làm yêu hồ nhỏ nhất trong Thanh Vân sơn, Bách Bách từ nhỏ đã được chín mươi chín huynh tỷ, ông bà cùng cha và phụ thân cưng chiều, tất nhiên còn có các cận vệ người trong hậu viện che chở. Âm trầm công luôn luôn nghiêm nghị nhưng đối với tiểu nhi tử này, lại vô cùng dịu dàng; các huynh tỷ bá đạo ngang ngược, cũng sẽ lộ ra sự quan tâm nhất.
Có lẽ trong thai nghe không ít kinh thư, Bách Bách quả thực ngoan ngoãn nghe lời, hoàn toàn không hư hỏng, nhưng lại càng khiến các huynh tỷ lo lắng, bởi vì Bách Bách giống như cha hồ ly ôn hòa, là đứa nhỏ ngốc bẩm sinh. Bảo nó đi đông nó liền đi đông, bảo nó làm gì nó liền làm đó, khiến cho người lớn lo lắng ngày nào đó nó cứ ngây ngốc như vậy bị người ta lừa đi.
A, nói tới ngốc hồ thụ, dường như cũng bị ‘bạn bè thân thiết lừa tới âm trầm công’.
Thảm họa nhân gian hàng năm cứ thế mà xuất hiện, thiên tai, nhân họa không ngừng, hạn hán, lũ lụt, nạn đói, ôn dịch, chiến loạn… Khiến chiến hàng đống người, thi thể không đốt được thì chất đống tìm một bãi tha ma mà qua loa chôn xuống; người nghèo không mua nổi phần mộ, quan tài, không thể an bài sắp xếp, thì chỉ có thể chết tha hương, thi thể của bọn bị người bản xứ để qua một bên, vì thế các loại bãi tha ma sinh ra.
Chỗ xương trắng khắp nơi, cỏ dại um tùm là nơi Bách Bách thích nhất; lúc sinh thần một trăm tuổi của Bách Bách qua đi, rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-doan-tu-he-liet-so-thich-nhat-xuong-cua-be-ho-yeu/877523/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.