Hôm sau, Đường Hiệp Đình và Đường Trịnh Mẫn Nghi về Hồng Kông, Đường Duẫn đến sân bay đón.
Bà Đường nhìn thấy anh thì mắt mày hân hoan, đằng sau lại không thấy Tô Khởi, liền hỏi thẳng: "A Khởi không tới sao? Con bé nói mẹ sẽ tới mà."
Đường Duẫn bảo: "Cổ bị bệnh, không tới được."
Bà Đường không nghĩ ngợi nhiều, ngược lại Đường Hiệp Đình nghiêm giọng hỏi: "Hôm đó ở Hồng Khám làm sao vậy, làm rầm làm rộ, vì đàn bà à?"
Đường Duẫn cười trừ, "Ai nói bậy với ba đó? Chuyện nhỏ thôi."
Anh để A Chính lái một chiếc khác, mình thì ngồi ghế phó lái, phía sau là Đường Hiệp Đình và bà Đường.
Trên đường Đường Hiệp Đình cứ ca cẩm trách móc anh vì chuyện này miết, Đường Duẫn bị ông nhai đến phát bực, sợ câu tiếp vị lão đại này lại nhắc tới Ôn Khiêm Lương nữa, may là bây giờ quan hệ của ông và Ôn Chí Trăn đã lạnh nhạt rất nhiều.
"Không phải đã nói là chuyện nhỏ rồi sao? Ba về trễ một tuần, con giúp ba làm biết bao nhiêu là chuyện, mà ba cứ bấu lấy chuyện này mãi không tha?"
Đường Trịnh Mẫn Nghi cũng âm thầm kéo ống tay áo Đường Hiệp Đình. Lúc trên máy bay Đường Hiệp Đình ngủ không ngon giấc, trước mắt không kìm được tánh nóng, dẫu sao cũng là cha con, tính tình hệt nhau, ai cũng không chịu nhịn.
"Đó không phải chuyện mày nên làm hả? Làm như làm ơn làm phước cho tao lắm, hôm nay mày 27 rồi, tao mong mày chững chạc chút đi!"
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-diep-xuyen-hoa/3328108/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.