Cô bị nhốt ở đó hai ngày, A Chính xuất hiện được hai lần.
Lần đầu vào buổi đêm, theo sau là vài tên mã tử, ngoại trừ một tên theo anh ta cùng vào phòng, đám còn lại canh ngoài cửa.
A Chính ra chiều khó xử: "Chị dâu, tốt nhất là chị mau nói rõ ràng ra đi, anh Duẫn thương chị, miễn là chị đừng giấu ảnh, chị chịu khổ ảnh xót lắm."
Tô Khởi mạnh miệng, "Tôi không hiểu rốt cuộc mấy người muốn tôi nói gì."
"Đi quầy bán vé bên Hồng Khám hỏi vé nhạc hội không được à? Tôi không muốn lái xe, ngồi xe buýt đổi gió, cũng không cho sao?"
A Chính càng thêm bối rối khó xử, "Hoằng Xã từng tóm được rất nhiều thằng cứng miệng, cuối cùng đều phải mở miệng nói hết."
Tô Khởi ngồi dựa vào tường, nghe thế cười lạnh, "Ảnh muốn ra tay với tôi à? Hay là có hình phạt riêng?"
A Chính không khỏi nhớ đến ban sáng lúc ngồi cùng xe với Đường Duẫn đi Hồng Khám.
Dẫu cuối tuần không phải là giờ làm việc, song Đường Hiệp Đình sắp về Hồng Kông, nên Đường Duẫn vẫn phải đi Hoằng Tuyển xử lí một vài việc vặt, mãi cho đến khi nhận được cú điện thoại kia.
Anh còn tưởng cô gặp nạn, tức khắc gọi A Chính, lại lái một chiếc qua đường hầm Hồng Khám. Tháng hai ở Hồng Kông không tới mức quá lạnh, nhưng anh không kịp lấy áo khoác vest, chỉ có mỗi chiếc sơ mi, thoạt nom hết sức phong phanh.
A Chính nhác thấy lập tức cởi áo khoác đưa sang, Đường Duẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-diep-xuyen-hoa/3328107/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.