Năm 1994 lặng lẽ đến, vào đêm giao thừa Đường DUẫn một hai phải làm một bữa cho rầm rộ, Tô Khởi bất đắc dĩ phải đi theo anh, phòng bao trên lầu Tree Bar --- trùng hợp đang ngay thứ sáu, dưới lầu đã high lên nóc nhà luôn, giám đốc qua lại kiểm tra, chỉ sợ sẩy tay có đứa nào cắn thuốc lắc.
Phòng bao tuy rằng ồn ào không khác gì, nhưng cũng đỡ hơn mấy băng ghế bên ngoài, Tô Khởi ngồi một bên thỉnh thoảng nhấp rượu, Đường Duẫn kéo người vào lòng thủ thỉ, "Em muốn chọn bài không?"
Tô Khởi lắc đầu, "Nghe mọi người hát là được rồi."
Anh đẩy một bên tay áo của cô lên, ve vuốt lung tung như trêu đùa, không để ý tới bất kì ai, cùng cô tóc mai chạm vành tai một cách công khai.
"Lần sau kêu mẹ anh chọn một chiếc vòng khác cho em, cái vòng lúc trước em đeo có hơi rộng."
Toàn thân Tô Khởi tê dại khó kìm, đặc biệt là trái tim. Tối nay sức chịu đựng của anh như kéo tằm, cử chỉ ngữ khí vô cùng giày vò, đêm cuối cùng của năm 1993, vô cùng dị hoặc.
"Lần trước cô Đường có đưa em một chiếc."
"Cứ đeo đại đi, trầy hư thì anh mua tiếp cho em."
Tô Khởi cũng kề tai thầm thì với anh, hơi thở phả lên tai Đường Duẫn ngưa ngứa, "Đồ ngu, ngọc nát ngụ ý xấu."
Anh cười khì, vòng tay ôm trọn cả người cô vào lòng, đầu ngả lên vai cô, thả hồn nghe người khác ca hát, chả nhớ đang hát cái gì, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-diep-xuyen-hoa/3328095/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.