Trong lúc Đường Duẫn với Tô Khởi mê tình say mộng ở quán bar, thì Ôn Chí Trăn và Đường Hiệp Đình sắp sửa tức tối muốn lật bàn ăn. Ôn Khiêm Lương có chuyện đến trễ, vừa hay chừa ra một khoản cho hai bậc cha chú bới móc chuyện cũ, xé rách bộ mặt nhau, nhục nhã khó che.
Đường Hiệp Đình ngồi đằng kia không giận tự uy, "Lúc trước ông nói với tôi một câu là "độc thực nan phì" (đồ ăn độc khó mà bổ béo),nên tôi mới bắt tay với ông mấy năm trời. Lúc bình thường gặp gỡ làm mấy li cũng đâu có ít, hôm nay ông tới tìm tôi tính sổ hay gì?"
Ôn Chí Trăn gõ tay lên bàn, "Ông nói mạnh miệng thế mà không thấy chột dạ sao? Trên nóc cao ốc Bạc San tại sao lại có trận pháp, Ôn thị suy yếu có ích lợi gì với ông? Nhân viên dưới tay tôi nhảy lầu đó, hai người liên tiếp."
"Chí Trăn, ông nóng vội quá. Lúc trước tôi khởi động dự án cao ốc Bạc San này, cần phải xây đến độ cao cao nhất, nhìn trọn Trung Hoàn. Vậy mà ông lấy cớ Khiêm Lương về Hồng Kông, ngay sau đó xây liền thêm một tầng cao hơn Bạc San làm cho tôi rất là khó xử đó."
Ôn Chí Trăn hơi cứng họng, song rất nhanh chóng lại phản bác lại hết sức trơn tru: "Ông xây cao ốc để trấn hai đứa con gái của Tô Thế Cẩn chứ gì, bạc thuộc kim, đứa lớn của ổng mạng Kim, đứa nhỏ tên Bảo San, ông tưởng tôi chẳng biết gì hết à? Bạn già hơn hai chục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-diep-xuyen-hoa/3328093/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.