Đêm đó Đường Duẫn lần lữa mãi mà chẳng tới.
Tô Khởi về nhà dọn dẹp một lúc là đã bốn giờ sáng, đôi mắt cô vừa cay vừa xót, nhưng chả buồn ngủ tí nào. Đứng trước cửa sổ, biết bao người và việc lướt vụt qua trong đầu, trên đường phố đìu hiu vắng tanh có chó hoang đang sủa, nghe mãi thành quen.
Bốn giờ rưỡi, trời hưng hửng sáng, bảo vệ môi trường vào việc. Cây chổi quét qua quét lại sàn sạt, cô căng mình một đêm đến đừ đẫn, lưng ngã xuống giường thiêm thiếp vào giấc, mãi cho tới giữa trưa mới tỉnh.
Điện thoại Dư Lâu reo cả buổi sáng mà chẳng ai bắt máy. Ôn Khiêm Lương ngồi văn phòng nới cà vạt liên tục, anh rất hiếm khi như thế, chỉ vì hôm nay quá phiền lòng. Thư kí gõ cửa lần thứ tư: "Chung Bá Cừ bên địa ốc Hồng Trác đã đến, chủ tịch Ôn thúc giục ngài qua đó ạ."
Ôn Khiêm Lương ứng tiếng, lạnh nhạt đứng dậy.
...
Mà cửa cuốn Dư Lâu đóng chặt, chung quanh vài ba tụ người lưa thưa, có vị khách mới đến phố Miếu cũng đang đợi chờ một lúc khá lâu.
Tô Khởi ngủ thẳng đến giữa trưa, trang điểm chỉn chu xong xuống lầu đã gần 1 giờ chiều, trong tay cầm phong thư không buồn ngó tới, đi đến hòm thư gần nhất quẳng vào, xoay người một cái đụng phải một cậu chàng lạ lẫm, hơi hốt hoảng.
"Cậu là ai?"
Ngày hôm qua A Chính kể cô nghe mấy thằng đàn em bên dưới biết bao nhiêu đứa tên "Chấn Bang", "Diệu Tổ", hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-diep-xuyen-hoa/3328076/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.