Thiệu Vĩnh Côn, hai mươi bốn tuổi, là cảnh sát thuộc tổ trọng án. Kĩ năng giả trang của hắn vô cùng đỉnh, giả sói giống sói giả hổ giống hổ, giả trang thành tiểu bạch thỏ ôn hòa thiện lương thì hoàn toàn không có điểm nào không giống tiểu bạch thỏ thiện lương ôn hòa. Một điều đặc biệt về con người này mà không ai ngờ đến đó là cậu không thích nữ nhân mà chỉ có hứng thú với nam nhân.
Tưởng rằng nhiệm vụ nhàm chán lại cho hắn như trúng quả độc đắc, chứng kiến một cảnh tượng thú vị thế này, thật sự là thu hoạch xa xỉ. Đã hoàn thành xong nhiệm vụ trong đầu toan tính cách rút lui thần không biết quỷ không hay thì ở đâu xuất hiện người ngã đè lên hắn, nồng nặc mùi rượu. Đây không phải là Lâu Duật Đường, con thứ tư của Lâu Trấn Anh sao? Một nam nhân trắng nõn nhã nhặn, dáng người gầy, dung mạo đoan chính, thoạt nhìn dung mạo ấy như muốn mê hoặc người nhìn.
Không hiểu sao khi đưa cậu ta lên phòng hắn không dời đi mà còn đưa hắn vào nhà vệ sinh, mở nắp toa lét, sau đó lại đưa cậu ta lên giường, chăm sóc chỉ vậy thôi nhưng cũng rất ân cần. Thật không ngờ người như Lâu Duật Đường khi say lại thành con người khác hẳn như thế này.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.