Càng vào sâu, dây leo ngày càng dày đặc, từ mặt đường cho tới các khu chung cư cao tầng, tất cả đều đã bị một màu xanh thăm thẳm của thực vật bao trùm.
Nếu nói rìa ngoài thành phố như một khu đô thị bị bỏ hoang, thì tới trong đây lại như lạc vào khu rừng rậm rạp với các loại cổ thụ che trời.
Cổ thụ ở đây không phải thực cây đại thụ lâu năm, cổ thụ ở đây chính là những tòà nhà đã bị dây leo quấn đến kín mít, không để lộ một bức tường xi măng nào, kể cả mặt đường, cũng là rễ cây chằng chịt cùng với đó là đám cỏ cao đến quá đầu, hoàn toàn mất đi hình dáng thành thị.
Đỗ Phong cầm chắc trấn ma thương, cẩn thận tách từng bụi cỏ ra thành một con đường nhỏ, men theo nó mà đi lên phía trước.
Những tiếng sột soạt mà hắn tạo ra, thật sự rõ rệt.
Ken két!!!
Bồng một âm thanh hết sức quen thuộc vang lên, Đỗ Phong vừa nghe liền biết thứ gì đang tới.
Trùng Tử!
Hắn theo bản năng, nâng thương đâm mạnh về phía bụi cỏ vừa phát ra tiếng.
Mũi thương sắc nhọn, xuyên thấu qua đám cỏ cao quá đầu phía trước mặt, đâm thẳng tới thứ ẩn sau bụi cỏ kia.
Phốc!
Một âm thanh trầm thấp vang lên, cùng với đó là cảm giác nằng nặng nơi đầu thương, Phong biết mình đã đắc thủ, vội kéo cây thương về.
"Hử... Con này là Trùng Tử sao?"
Đỗ Phong có chút nghi hoặc nhìn cái xác trùng đang bị mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ho-bien-than-ta-bien-nhan/3735528/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.