Bây giờ là bốn giờ chiều, đã 26 giờ kể từ ngày hôm qua Bạch Tiểu Hổ bị Từng Phồn bắt đi tại trung tâm thương mại. Theo lý thuyết, máy bay sẽ đến sân bay quốc tế Cape Town sau nửa giờ nữa. Bạch Tiểu Hổ nhận điện thoại Hồ Kỳ đưa tới, vội vàng gọi đường dài quốc tế.
"Mẹ, lần này con không qua được."
"Có chuyện gì vậy? Không phải con đang trên máy bay sao?", trong thanh âm Bạch Vi tràn đầy lo lắng.
Bạch Tiểu Hổ cân nhắc, nói: "Mẹ, con khi còn bé có phải đã bị lừa bán hay không?"
Bạch Vi che miệng lại, mở to mắt nhìn Bạch Tiên Lũy, bố Bạch lập tức kề vào micro trầm giọng hỏi: "Tiểu Hổ, con nhìn thấy người nào."
Chuyện thú tộc Bạch Tiểu Hổ không tiết lộ ra ngoài được, Hồ Kỳ đã dặn cậu, năm đó cậu được đưa về nhà là kết án bắt cóc trẻ em. Đối với những ký ức bị thiếu, lời giải thích của bọn họ cho bố mẹ là trực giác của cậu tự bảo vệ tiềm thức.
Bạch Tiểu Hổ hơi mím môi: "Bố, hôm nay anh của Miểu Miểu đến tìm con, con đã nhớ lại tất cả rồi...."
"...", Bạch Tiên Lũy thả lỏng, giọng nói mềm mại: "Cậu ta tìm con có chuyện gì không?"
Bạch Tiểu Hổ: "Bọn họ tìm được chủ mưu năm đó, hy vọng con có thể giúp xuất hiện trên tòa để làm chứng."
Điện thoại bên kia trầm mặc trong chốc lát, Bạch Tiểu hổ liếm liếm môi, ánh mắt kiên định: "Bố mẹ không cần lo lắng. Trước đây con quá yếu đuối, Miểu Miểu bị hại mà con không làm được gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hit-ho-lon-khong-em/504995/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.