Nghe thấy Lâm Tuấn Trì nói sẽ ăn luôn phần của mình, khuôn mặt Lâm Hữu Kỳ liền trở nên u ám, giống như là sắp nổi cơn thịnh nộ. Anh siết chặt bàn tay, nhìn chằm chằm vào mặt lâm Tuấn Trì như muốn đe dọa: Anh mà dám ăn thịt viên thì tôi đánh chết anh!
Thế nhưng, Lâm Tuấn Trì lại không nhìn thấy biểu cảm dọa người của Lâm Hữu Kỳ nên rất hồn nhiên, gắp một lúc mấy miếng thịt vào bát.
Lâm Hữu Kỳ đương nhiên tức giận. Nhưng may sao, khi anh suýt nữa bùng lửa giận thì Lâm Hiểu Ninh đã ngăn Lâm Tuấn Trì lại: “Anh đừng có ăn cả phần của Hữu Kỳ chứ! Hữu Kỳ đang tuổi ăn tuổi học, phải bổ sung đầy đủ chất dinh dưỡng. Còn anh suốt ngày đi ăn nhà hàng với bạn gái rồi, đừng có giành đồ ăn với cậu ấy!”
Lâm Tuấn Trì nghe thấy vậy thì tự nhiên lại phì cười, nói: “Hiểu Ninh à… Rõ ràng là em và Hữu Kỳ bằng tuổi, thậm chí Hữu Kỳ còn sinh ra trước em mấy tháng. Nếu nói về vai vế trong nhà, Hữu Kỳ còn là anh trai em đấy! Vậy mà sao anh lại thấy em đối xử với nó như là em trai của mình thế nhỉ? … Haha… Không biết là vì em trưởng thành hay là vì Hữu Kỳ trẻ con đây…”
Lâm Hữu Kỳ nghe đến đây thì sắc mặt liền trở nên tệ đến nỗi không thể tệ hơn.
Lâm Hiểu Ninh nhìn thấy biểu cảm này của Lâm Hữu Kỳ thì cảm thấy nguy hiểm. Nhưng cũng đúng thôi! Đâu có người con trai nào lại không khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-nhu-toi-thich-nam-phu-roi/2462970/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.