Đáng yêu.
Yêu không chịu nổi.
Lâm Hữu Kỳ nghe thấy vậy thì hai tai đỏ bừng lên. Khuôn mặt đang bị Lâm Hiểu Ninh nhéo cũng trở nên nóng ran, Lâm Hữu Kỳ cảm thấy ngại ngùng vô cùng.
Lúc này, Lâm Hiểu Ninh cũng dần dần tỉnh táo và nhận ra bản thân giường như không giống như đang ở trong mơ lắm.
Cô ngồi dậy, bàn tay rời khỏi khuôn mặt Lâm Hữu Kỳ.
Lâm Hữu Kỳ ngay lập tức cảm thấy mất mát nên liền nhíu mày. Còn Lâm Hiểu Ninh lúc này đã hoàn toàn tỉnh táo, nhớ ra rằng lúc nãy đang chờ Lâm Hữu Kỳ chấm bài kiểm tra thì ngủ thiếp đi.
Thế là cô quay sang hỏi Lâm Hữu Kỳ: “Bài kiểm tra tôi có đúng hết không?”
Lâm Hữu Kỳ bị Lâm Hiểu Ninh hỏi thì mới ngồi dậy, đáp: “Đúng hết rồi.”
Lâm Hiểu Ninh nghe vậy thì gật đầu. Sau đó, cô nhớ đến vừa rồi tỉnh dậy thấy Lâm Hữu Kỳ nằm đối diện với mình nên liền hỏi: “Vừa rồi tôi ngủ mà cậu không gọi dậy, lại còn nằm xuống cùng ngủ với tôi luôn nữa. Chắc cậu mệt lắm đúng không?”
Lâm Hữu Kỳ có hơi chột dạ, ngượng ngùng.
Lâm Hiểu Ninh lại bảo: “Bây giờ muộn rồi, cậu mau về ngủ đi để mai còn lấy sức đi thi.” Nói dứt lời, Lâm Hiểu Ninh liền đứng dậy rồi đi mở cửa, mời Lâm Hữu Kỳ ra khỏi phòng mình.
Lâm Hữu Kỳ thầm nghĩ: Sao mình có cảm giác là Lâm Hiểu Ninh muốn đuổi mình về thế nhỉ?
Lâm Hiểu Ninh lại thúc giục: “Cậu mau đứng dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-nhu-toi-thich-nam-phu-roi/2462968/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.