Nhận ra mình đang môi chạm môi với Lâm Hiểu Ninh, cơ thể của Lâm Hữu Kỳ liền trở nên cứng đờ, còn khuôn mặt anh thì đỏ bừng như trái cà chua.
Lâm Hiểu Ninh cũng chẳng kém Lâm Hữu Kỳ. Khuôn mặt của cô bây giờ cũng đỏ bừng, đầu óc thì choáng váng, chân tay thì bủn rủn như không còn sức lực. Đến lúc lý trí nhắc nhở, Lâm Hiểu Ninh mới lùi lại, tách môi mình khỏi môi Lâm Hữu Kỳ.
Đôi môi Lâm Hiểu Ninh rời đi.
Đôi môi Lâm Hữu Kỳ ngay lập tức cảm nhận được sự mất mát.
Thế nhưng, Lâm Hữu Kỳ vẫn còn tỉnh táo để ngăn bản thân không lao đến hôn Lâm Hiểu Ninh một lần nữa. Sau đó, anh vội vàng giải thích với Lâm Hiểu Ninh: “Vừa rồi… Tôi chỉ định hôn vào má cậu… Tôi không cố ý hôn… môi của cậu…”
Lâm Hữu Kỳ nói thật nhỏ ba chữ “môi của cậu” rồi cúi gằm mặt xuống, không dám nhìn thẳng vào mặt Lâm Hiểu Ninh.
Lâm Hiểu Ninh cũng chẳng dám nhìn thẳng vào Lâm Hữu Kỳ. Cô đang trách bản thân đáng lẽ không nên quay đầu lại, nếu không thì Lâm Hữu Kỳ đã không hôn trúng môi cô rồi.
Tuy nhiên, Lâm Hiểu Ninh bỗng nhớ ra một vấn đề: Tại sao Lâm Hữu Kỳ lại định hôn má cô chứ?
Lâm Hiểu Ninh nhíu mày, ngay lập tức hỏi: “Cậu đã hôn má tôi một lần rồi còn gì? Tự nhiên sao lại hôn tiếp?”
Lâm Hữu Kỳ thành thật trả lời: “Mới hôn một bên má, còn má bên kia chưa hôn nên mới định hôn cho đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-nhu-toi-thich-nam-phu-roi/2462941/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.