Lâm Hiểu Ninh còn đang ngơ ngác thì đã bị Lâm Hữu Kỳ dẫn lên xe.
Ngay sau đó, xe nhanh chóng lăn bánh.
Lâm Hữu Kỳ ngồi sát bên cạnh Lâm Hiểu Ninh, tay vẫn nắm chặt tay cô không rời.
Lâm Hiểu Ninh có để ý đến việc mình và Lâm Hữu Kỳ đang thân thiết nắm tay. Tuy nhiên, cô không rút tay về, cũng không bảo Lâm Hữu Kỳ buông tay mình ra.
Cô thầm nghĩ: Nắm tay như thế này… cũng được. Trời đang lạnh rồi, nắm tay cho ấm cũng là điều bình thường.
Trong khi đó, Lâm Hữu Kỳ lại nghĩ: Bây giờ mình ngồi sát bên cạnh Lâm Hiểu Ninh, nắm chặt bàn tay Lâm Hiểu Ninh. Vừa rồi, mình còn… hôn Lâm Hiểu Ninh. Mình và cậu ấy… thật sự giống như là vợ chồng vậy.
Lâm Hữu Kỳ nghĩ đến đây thì mỉm cười hạnh phúc. Nhưng nhớ đến việc hôn Lâm Hiểu Ninh là do bản thân sơ ý, Lâm Hiểu Ninh cũng chưa cho phép, Lâm Hữu Kỳ liền xin lỗi Lâm Hiểu Ninh.
Lâm Hiểu Ninh biết Lâm Hữu Kỳ xin lỗi mình chuyện gì nên hai má lại bắt đầu đỏ lên. Lâm Hữu Kỳ lại cảm thấy xin lỗi một câu chưa đủ thể hiện thành ý nên muốn tiếp tục xin lỗi. Thế nhưng, trong xe còn có bác tài xế nên Lâm Hữu Kỳ không tiện nói lớn, đành phải ghé sát vào tai Lâm Hiểu Ninh rồi nói nhỏ: “Tôi thật sự không cố ý. Lúc đó tôi thật sự chỉ định hôn vào má cậu thôi. Xin lỗi cậu.”
Giọng Lâm Hữu Kỳ vốn đã trầm ấm, quyến rũ mê người. Vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-nhu-toi-thich-nam-phu-roi/2462939/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.