Tửu quán rất đơn sơ!
Tuy rằng nói là tửu quán tốt nhất của huyện Bái, nhưng bên trong lạikhông có bàn nào, chỉ trải chiếu diện tích khoảng 40m2, đặt mấy tấm gỗ.
Thẩm Thực Kỳ cởi hài, ngồi xuống, hai chân rất tự nhiên duỗi thẳng ra.Ngồi xuống rất thản nhiên nhưng lại khiến Lưu Khám thầm kêu không ổnrồi.
Thì ra, mọi người ở thời đại này bên trong áo đuôi ngắnthì không mặc quần chứ đừng nói đến cả nội y. Bình thường mọi người ngồi thì không sao, nhưng Thẩm Thực Kỳ lại duỗi chân như thế, là có thể thấy vật ủ rũ giữa háng ngay ở trên chiếu. Lưu Khám mặc áo dài, vẫn có thểche giấu được, nhưng nếu hắn cũng ngồi như Thẩm Thực Kỳ, thì chắc chắncũng bị lộ hàng ra hết. Nếu là ở hậu thế, ăn mặc kiểu này sẽ bị người ta mắng là mắc chứng bệnh cuồng lộ hàng, ít nhất còn bị phán tội danh làmnhục văn hóa. Nhưng mà ở thời đại này, tất cả tựa như rất tự nhiên.
Thẩm Thực Kỳ chẳng chút cố kỵ như vậy, nhưng với Lưu Khám thì không thể nào chấp nhận được. Dù không thích kiểu ngồi chổm hỗm như thế nhưng hắn vẫn cắn răng kéo vạt áo quỳ ngồi xuống. Nhưng kiểu ngồi này chỉ hơi cửđộng tí thôi là sẽ hở hết cảnh xuân, thật sự là khó chịu mà. Mai này cóvợ, hắn nhất định bảo vợ may quần trong mới được.
Lưu Khámngồi trên chiếu, có chút không quen. lúc này rèm được vén lên, một nữnhân chừng ba mươi đi vào, vô cùng lẳng lơ khêu gợi, khá xinh đẹp, tuyrằng chỉ mặc một chiếc váy, không trang điểm nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-do/174489/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.