Vương Quỳnh trầm ngâm một lát, con mắt bỗng sáng lên.
- Các vị huynh đệ, chúng ta bây giờ quay về Cửu Nguyên, có thể có lợi gì đây?
- Ả?
- Đường vương trong một thời gian ngắn đã hùng bá sáu quận một trăm bốn mươi bảy thành trì biên cương phía bắc, tất sẽ không ngồi nhìn bọn mọirợ tiếp tục tàn sát bừa bãi nữa.
Ta thấy, chúng ta không nên quay về Cửu Nguyên nữa mà là ở lại đất Triệu.
Ngoài thành Hàm Đan này có Thái Hành Sơn rậm rạp. Chỉ cần chúng ta cóthể xông ra ngoài, tiến vào Thái Hành sơn, bọn mọi rợ đó sẽ không làmchủ được nữa rồi....Đến lúc đó, chúng là lấy Thái Hánh sơn làm căn cứ,tập kích các vùng Thượng Đảng, Hàm Đan, Cự Lộc, Hà Đông. Bọn mọi rợ cóăn rồi, chúng ta sẽ không sợ bị đói. Đợi khi Đường vương dẫn quân xuốngphía nam, chúng ta sẽ tiếp đón ở các nơi, chẳng phải lập được công lớnsao?
Những người này, tuy đều là các quan viên cấp dưới,nhưng chiến thuật được rèn luyện hàng ngày, quân Sở còn lâu mới sánhđược.
Đặc biệt là quan viên cấp dưới của trung úy quân, hầuhết đều xuất thân từ đại doanh Lam Điền, rèn luyện chiến thuật hàngngày, trong toàn bộ quân Tần, toàn là những nhân tài kiệt xuất trong tam quốc có thể xoay chuyển càn khôn. Vương Quỳnh vừa mới nói thế, mọingười lập tức hiểu ngay ý của hắn. Ở lại, tuy có nguy hiểm. Nhưng từ xưa đến nay, nguy hiểm cùng cơ hội luôn tồn tại song song.....Mạo hiểm ởlại, chưa chắc không thể chuyển thành cơ hội, thừa cơ kiến công lậpnghiệp!
Trong chốc lát,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-do/1614892/chuong-508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.