Kiền gia gia?
Mông Tật gọi người kia là Kiền gia gia? Chẳngphải nói, người này chính là cha nuôi của Mông Điềm sao. . .Mới đầu LưuKhám cũng không chú ý tới người này, bởi vì ánh mắt hắn đã hoàn toàn chú ý tới người khác. Người kia không phải ai khác, mà chính là Thúc TônThông, người trước kia theo Lưu Khám bình định loạn Tam Điền, sau đónhận lệnh tới Hàm Dương làm Bác sĩ. Nhoáng cái đã ba năm, Lưu Khám nghìn vạn lần không ngờ, lại gặp Thúc Tôn Thông ở tình huống thế này.
Cùng đi với Thúc Tông Thông chính là một cụ lão!
Cụ lão khoảng chừng sáu bảy mươi tuổi, râu tóc bạc trắng, mặt rộng,long mày rậm mắt hổ, tướng mạo không có gì đặc biệt, thế nhưng sắc mặthồng nhuận, tinh thần khỏe khoắn. Một thân khoách trường bào vải xám,đứng tại đó mà lộ ra khí khái không giận lại uy.
Đây là hạng người gì?
Tuy rằng đến lúc này, vị trưởng lão này vẫn chưa nói một lời nhưng LưuKhám lại loáng thoáng cảm giác được một loại khí khái hơn người. Ngươinày không phải người thường ah! Nhưng rốt cuộc lai lịch thế nào?
- Quân Hầu, sau vài năm xa cách, ngài càng ngày càng oai hùng!
Thúc Tôn Thông tiến lên chắp tay, cười ha hả nói:
- Thúc Tôn Thông lần này đến đây, là muốn quy thuận Quân Hầu tìm kiếmtiền đồ. Mặt khác, cũng vì muốn tiến cử một vị cao nhân tiền bối vớiQuân Hầu. Ha ha, nói thẳng ra, vị cao nhân tiền bối này có quan hệ mậtthiết với lão Tần. . .
Quả thực thừa lời, một người có thểkhiến Mông Tật cúi đầu gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-do/1614773/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.