Lưu Khám không thể không thừa nhận, Lý Do này đúng thật là học thức uyên bác.
Theo lời Lý Do nói, học thức của y cũng xuất phát từ phụ thân y – LýTư. Còn đối với Lý Tư, Lưu Khám vẫn luôn cho rằng lão là một người họcphái pháp gia, nhưng trên thực tế, Lý Tư đã từng học ở Tắc Hạ học cungvới Tuân Tử, là một nho sinh chính cống. Thật ra, những năm cuối ChiếnQuốc, những nho sinh thời Tần triều, không phải loại hủ nho chỉ biết nói suông, không hiểu thế sự như hậu thế Lưu Khám nghĩ.
Học phái Nho gia không được trọng dụng ở thời đại này. Cho nên những nho sinh sẽ dùng đủ mọi cách để tùy cơ ứng biến, để đoạt lấy tiền đồ công danh.
Lý Tư chính là một trong số đó.
Tổng thể mà nói, học thuật Nho gia trong lịch sử Trung Quốc trải quabốn giai đoạn. Nho sinh thời Tần Hán, vì Nho học không thịnh, cho nênđau khổ giãy giụa, nỗ lực tìm không gian tồn tại cho Nho học. Ở thời kìnày, những Nho sinh có thể thu thập rộng rãi mọi người, không quan tâmđến trường phái học thuật, có thể tùy cơ ứng biến. Cho đến tận lúc ĐổngTrọng Thư bãi miễn Bách gia, độc tôn học thuật Nho gia. Rồi sau đó làThịnh Đường! Trải qua hai trăm hai mươi hai năm Lưỡng Hán, mặc dù đãtrải qua trận chấn động Ngũ Hồ Loạn Hoa, nhưng dưới sự hưng Thịnh Đường, các Nho sinh cùng với thời đại, mà ý chí rộng lớn, có ý tự cho mình lànhất. Do vậy, Nho sinh đời Đường khí phách lớn nhất, từ đó mà sinh ranhững nhân vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-do/1614692/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.