Buổi trưa hôm sau, ánh nắng mặt trời rạng rỡ.
Lưu Khám dẫn theo Lưu Tín rời khỏi binh doanh, đi thẳng đến thành Huỳnh Dương.
Mặc dù nói, các quan viên sắp xếp cho Lưu Khám ở ngoài thành, nhưngcũng không có ý không để cho hắn vào trong thành. Thành Huỳnh Dương nàylà phía nam của Hoàng Hà, vùng trung tâm của Trung Nguyên, tên thành đặt ngang hàng với hai thành Đại Lương và Lạc Dương. Đương nhiên rồi, ĐạiLương và Lạc Dương sở dĩ nổi danh thiên hạ, phần nhiều là do lịch sử ởnơi này. Lạc Dương là vương đô Đông Chu, còn Đại Lương lại là đô thànhcủa Cố Ngụy, cực kì nổi danh ở Trung nguyên.
NhưngHuỳnh Dương lại nổi tiếng nhiều về quân sự ở đây, gần Hoàng Hà, liềnThành Cao, dựa núi non, đối diện phía đông... là gianh giới giữa Sở Hà - Hán Giới giống như trong bàn cờ của Trung Quốc hậu thế, chính là dothành Huỳnh Dương mà có.
Trải qua cai quản bao nhiêu năm, thành Huỳnh Dương vô cùng phồn hoa.
Đi vào cổng thành, chỉ thấy những con đường ngang dọc.
Trên đường, người qua người lại náo nhiệt. Lưu Tín từ lúc vừa bước vàothành trở đi, liền bị cảnh tượng phồn hoa nơi này khiến cho hoa cả mắt.
Đối với sự phồn hoa trước mắt, Lưu Khám không hề để tâm.
Dẫn Lưu Tín đi thẳng tới nha phủ, ở ngoài nha môn cũng không báo cáo họ tên mà đi thẳng vào trong. Hai người Lý Do và Doanh Tráng chính là ởtrong nha phủ Huỳnh Dương này. Bởi vì địa vị đặc biệt của hai người này, cho nên Huyện lệnh Huỳnh Dương trực tiếp cho vào.
Mấy ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-do/1614691/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.