Tần Mông có chút ngơ ngẩn!
Đối với một mâu bất thình lìnhhướng đến, Tần Mông không có chút chuẩn bị nào. Không chỉ có y, thậm chí ngay cả Tần Mạn và Lâm Tô cũng giật mình.
Lưu Khám? Hắn không phải ở Giang Dương sao? Thế nào đột nhiên lại xuất hiện ở chỗ này?
Quay đầu nhìn về phía Lý Hưng, lại phát hiện Lý Hưng dáng vẻ như là đãbiết trước. Tần Mạn lập tức hiểu ra, khẳng định Lưu Khám đi theo Lý Hưng đến đây. Về phần vì sao Lưu Khám lại từ trong rừng cây đi ra, chắc làphòng ngừa chu đáo, lo lắng cho Tần Mạn bỏ chạy không thuận lợi.
Chính là theo tình hình hiện nay, Lưu Khám lo lắng không phải là khôngcó nguyên nhân. Nét lạnh lùng trên mặt Tần Mạn thoáng cái tan hết. Málúm đồng tiền hiện lên một nét tươi cười xán lạn, trong lòng lại cảmthấy thật ngọt ngào.
Nàng cảm thấy ngọt ngào nhưng Tần Mông thì lại muốn khóc!
Tần Mông mệnh danh là Ba Thục đệ nhất dũng sĩ, võ nghệ cao cường, sứclực lớn vô cùng. Cho tới nay, Tần Mông cho rằng, mình được gọi là thiênhạ vô địch, thì ít có người có thể là đối thủ của y. Một mâu của LưuKhám đâm tới, y theo bản năng nâng việt lên đỡ. Chỉ nghe “đinh” mộttiếng, việt đồng đã bị trường mâu đánh ra. Thế nhưng mâu này có lực thật lớn vọt tới, làm hai tay Tần Mông tê dại. Ngựa cũng không chịu nổi sứcmạnh như vậy, hí dài một tiếng, loáng cái quỳ xuống.
Ngườilập tức ngã xuống, Khai Sơn Việt bị ném ra thật xa, đầu y ong ong, ganhai lòng bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-do/1614648/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.