A Khám từng nói qua: bỏ được bỏ được, có bỏ có được!
Mạn tiểuthư nếu muốn bảo toàn Tần gia, thứ nhất phải cùng nhị lão gia tranhđoạt; thứ hai, trong lúc tranh đấu, phải luôn giữ vững một phương, cũng phải tranh thủ lấy được quản lý phía Hàm Dương. Tuy rằng việc này sẽlàm cho danh vọng của Tần gia tại Ba Thục giảm bớt, nhưng lại là phương pháp bảo toàn tốt nhất.
Đường Lệ một hơi nói xong, thở phào một cái.
- Trong lúc gấp gáp này, Lệ cũng chỉ có thể nghĩ được như vậy. Về phầncụ thể hành động, chờ khi rời khỏi Giang Châu, sẽ tính toán lại cho chu đáo.
Tần Mạn trầm ngâm không nói…
Không thể nghi ngờ, đây là một việc rất khó quyết định.
Đồng thời, sau khi Tần Thanh chết, Tần Mạn là người thứ nhất phải hóa giải nguy cơ.
Trước đây, luôn núp dưới cánh của Tần Thanh, Tần Mạn không cần quá mức haotổn tâm trí. Chỉ cần dựa theo phương hướng hành động trước đó mà làm…Thế nhưng hiện tại, mặc kệ là quyết định như thế nào, đều sẽ gây nên ảnh hưởng thật lớn đối với Tần gia. Đi theo con đường nào, đích xác là một vấn đề lớn.
- Tiên sinh, ta nghe lời ngươi!
Tần Mạn cắn răng một cái, nhẹ giọng nói:
- Chúng ta rời Giang Châu, trước tiên nghĩ cách đến Giang Dương, hội hợp với A Khám. Bao giờ rời đi, đi như thế nào, Mạn theo tiên sinh phânphó.
Đường Lệ nói:
- Lập tức rời khỏi Giang Châu!
- Ngay bây giờ?
- Đúng vậy!
Đường Lệ nói:
- Hôm nay Tam lão gia đã trở về, qua đêm nay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-do/1614647/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.