Có thể khích lệ lòng quân, có thể khích lệ lòng quân!
Mông Điềm nhìn Lưu Khám đứng trước mặt, trong lòng âm thầm tán thưởng.Nhoáng cái đã sáu năm, ngày xưa là tiểu tử không có tiếng tăm gì, hômnay đã thành mãnh hổ.
Bài " Nam nhi tòng quân ca ", trong một ngày đã truyền khắp Dương Chu.
Mặc dù nói nghe cảm giác kỳ lạ, nhưng không phải phong, không phải nhã,không phải tụng, lại bộc lộ hết huyết khí nam nhi. Tổ tiên Mông Điềm làngười Tề, nhưng y sinh ra và trưởng thành ở nước Tần. Càng yêu thíchloại khí thế lẫy lừng này, đối với loại thuyết pháp nhân nghĩa đạo đức,xưa nay y luôn luôn coi thường.
Lần này chinh phạt dân tộc Hung Nô, ý kiến trên triều đình cũng khôngthống nhất. Đình Úy Lý Tư, Tể Tướng Vương Quán, còn có nhóm Bác sĩ Thuần Vu Việt bọn họ không quá tán thành đối với việc khai chiến đánh dân tộc Hung Nô.
Theo như bọn họ, hoàn toàn không cần khai hỏa đối với dân tộc Hung Nô. . .Vô cớ hưng binh, phần thắng không nhiều lắm. Hơn nữa người Hung Nô làdân tộc trên lưng ngựa, hành tung phiêu hốt bất định, rất khó nắm bắtđược thời cơ chiến đấu. Chỉ vì một lời tiên tri không giải thích được,lại phát sinh một trận chiến tranh không biết hồi kết. Vu Đại Tần nóicũng cuộc chiến này cũng không có điểm gì tốt. Vì thế, đám người Lý Tưtrên triều đình và đám người chủ chiến Mông Điền tranh luận kịch liệt.
Nhưng cuối cùng vẫn là Thủy Hoàng Đế quyết định việc này.
Từ khi thống nhất sáu nước tới nay, Thủy Hoàng Đế càng ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-do/1614556/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.