Kim Linh lão đạo cũng vô cùng hiếu kỳ, cầm cái tẩu hút đó nhìn đi nhìn lại, mắt sáng rực lên, nói: "Sư gia, cậu lại cái bảo bối hút nha phiến này rất tuyệt! Nếu mà tiến cống cho hoàng thượng thì nhất định sẽ đạt được sự hỉ ái của hoàng thượng. Thật đúng là bảo bối a!"
Tả Giai Âm càng cao hứng hơn, nói: "Sư phụ, Mạnh gia chế tác bảo bối này, hoàng thượng nhất định là sẽ rất thích, thỉnh sư phụ bảo đảm và tiến cử Mạnh gia, để cấp cho huynh ấy một thân phận Thiên sư đi."
Kim Linh đạo tưởng lắc đầu: "Tuy hoàng thượng đang chiêu nạp rộng nhân tài tu đạo, Mạnh gia chế tác bảo bối này càng có thể phát huy diệu dụng của kim đan chúng ta chế tác, nhưng dù gì nó cũng chỉ là một công cụ chứ không phải là kim đan, chỉ sợ hoàng thượng sẽ không xem trọng thái quá. Thiên sư chỉ phong cấp cho người tu đạo, nhưng mà, thấy sư gia nắm rõ nha phiến như trong lòng bàn tay, không biết sư gia có còn nghiên cứu nào khác không. Nếu như có thể luyện ra kim đan tốt hơn, thì vậy tốt quá rồi. Chuyện có làm đạo sĩ tu hành hay không cũng không khó thương lượng, giống như Giai Âm vậy, làm một tục gia ký danh đạo sĩ cũng không sao cả..."
Muốn tạo ra đơn dược tốt hơn từ nha phiến thì đối với một bác sĩ pháp y từ xã hội hiện đại xuyên việt đến đây như Mạnh Thiên Sở chẳng khó khăn gì. Hắn nghĩ thầm: "Kim đan của các người chẳng qua là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-danh-su-gia/2221677/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.