Hải Đại Sơn khom lưng còng đứng ở cửa không ngừng mời chào khách, an bài họ ngồi vào bàn tiệc ăn uống.
Trong góc ở điện đường, vợ Hải Trụ Tử vẫn toàn thân áo trắng ngồi bẹp trên tấm thảm rơm, vô thần nhìn xuống đất, không biết đang nghĩ gì. Bồn lửa bên cạnh đã cháy hết tiền giấy, thỉnh thoảng có tàn đen bị những người đàn bà vội đi ngang tạo nên luồng gió bốc lên, bay bay trong không khí.
Mạnh Thiên Sở đứng ở xa xa nhìn, nhất thời do dự có nên chờ tiệc xong rồi mới điều tra. Nhưng Hải Đại Sơn đã nhìn thấy bọn họ, vội cười cầu tài đến đón, không ngừng khom người nói: "Sư gia, lý trưởng, các ngài đến rồi, xin thỉnh vào nhà ngôi!"
Mạnh Thiên Sở ngửi được mùi rượu thịt, không khỏi bụng kêu rột rột, bấy giờ mới nhớ mình đã bận rộn cả buổi, đến trưa rồi mà chưa ăn, cho nên không khách khí gì tiến bước vào nhà.
Nhìn Lâm Nhược Phàm trong bộ dạng thất hồn lạc phách đó, lòng Mạnh Thiên Sở nhoi nhói. Nếu không vì bản thân hắn kịp thời tra ra Hoàng Sư Hổ giết Lại Đầu Tứ, thì nữ tử đáng thương này đã trở thành món đồ chơi trong tay những tên đó rồi. Thật là đáng mừng, và hắn rất hy vọng sẽ giúp được cho nữ tử mỹ lệ và yếu đuối bất lực này.
Cả đám người bước vào nhà, ánh sáng từ cửa bị che đi một phần. Quang tuyến lúc mờ lúc tỏ, khiến Lâm Nhược Phàm từ trong cơn thất thần tỉnh lại, ngước đầu nhìn, vừa khéo chạm phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-danh-su-gia/2221576/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.