Tư Yến cho Hình Chiến vài ngày nghỉ ngơi để nàng dưỡng thương thật tốt.
Lúc này nàng một thân váy trắng, mái tóc dài như thác nước mềm mại buông xõa sau tai, mất đi dáng vẻ khôn khéo giỏi giang khi xưa, thêm vài phần dịu dàng đáng yêu.
"Trong khoảng thời gian này nàng không cần làm gì cả, chỉ cần nằm trên giường, ăn no ngủ kỹ, nghe không?" Tư Yến phân phó, đôi tay mảnh khảnh cầm lên bát thuốc đút từng muỗng cho nàng.
Hình Chiến vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi nỗi buồn, nàng chỉ nhẹ nhàng gật đầu, ngoan ngoãn im lặng nuốt thuốc đắng.
Thấy nàng như thế, Tư Yến chỉ có thể thở dài trong lòng. Hắn biết rõ, bất kể người đời đánh giá Hình Giới như thế nào, chung quy hắn ta vẫn là sự tồn tại đặc biệt đối với nàng.
Hình Giới là một kẻ xảo quyệt không thể nghi ngờ, chỉ riêng việc là thanh mai trúc mã lớn lên cùng nàng cũng đủ khiến hắn mười phần đố kỵ, bây giờ lại dùng cách thức như vậy qua đời, rõ ràng là muốn khiến nàng nhớ kĩ cả đời.
Uống xong thuốc đắng, Tư Yến đút cho nàng một viên đường.
"Không đắng." Hình Chiến lắc đầu.
Tư Yến không ép nàng ăn, nhưng lại ngậm viên đường màu nâu sẫm bên môi, nhìn thẳng vào nàng.
Hình Chiến nhắm mắt, nhoài người ra hôn
Đường ngọt, nụ hôn cũng ngọt, thoáng chốc làm tan đi sự cay đắng trong lòng Hình Chiến.
"Lần tới thượng triều, ta muốn tạ ơn bệ hạ một lần nữa." Kết thúc nụ hôn, nàng khẽ nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-chien/3323826/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.