Bên ngoài trời nổi giông bão lớn, nhưng cả hai đều không quan tâm nhiều như vậy. Họ vung roi thúc ngựa cả ngày, không muốn lãng phí thêm một giây phút nào.
Vào ngày thứ ba của chuyến đi, con ngựa mà Hình Chiến cưỡi vì quá mệt mỏi mà chết bất đắc kỳ tử.
"Đi lên đây." Tư Yến nhìn qua con ngựa chết, không do dự mở miệng. Trước mắt không có thời gian để đi vòng qua trạm dịch mua ngựa, hai người cưỡi chung một con là phương pháp tốt nhất.
Hình Chiến biết tình thế đang khẩn cấp, vậy nên dù biết hành động này đi quá giới hạn nhưng vẫn dứt khoát nhảy lên ngựa. Con ngựa phi nhanh nên hơi xóc nảy, nàng lại ngồi ở phía sau nên càng dễ ngã, may nhờ có nội lực đủ mạnh mới có thể ổn định phần dưới, không đến mức mất trọng tâm.
"Ôm chặt." Hắn nắm lấy tay nàng vòng qua eo mình, cứ thế tay tay phải của hai người chồng lên nhau.
Hình Chiến áp sát vào lưng hắn, tuy hai người đã làm chuyện còn thân mật hơn không dưới trăm lần, nhưng nàng vẫn không quen tiếp xúc thân mật với Tư Yến bên ngoài địa phận chiếc giường.
Nàng thẳng lưng, hơi lùi về phía sau một ít.
Nhận ra hành động nhỏ của nàng, Tư Yến lại kéo khiến bộ ngực mềm mại một lần nữa áp vào tấm lưng rộng lớn của hắn: "Còn dám lộn xộn nữa là ta sẽ trực tiếp làm ngươi trên lưng ngựa đấy.". ngôn tình hài
Lần này Hình Chiến mới ngoan ngoãn, dọc đường đi đều không giãy giụa, cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hinh-chien/3323791/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.