Đêm giao thừa đầy bão táp.
Những tin tức về việc mừng xuân năm mới trên Weibo dần dần bị nhấn chìm trong tin tức Thiệu Chấn Bang qua đời.
Diễn đàn chứng khoán khủng hoảng trên diện rộng. Cũng may lúc này sàn chứng khoán đã nghỉ nên giá cổ phiếu Vĩnh Tinh chưa bị ảnh hưởng gì.
Hai người tâm trạng nặng nề đi tới biệt thự nhà Phương Lan.
—— đêm 30 còn mò tới nhà người khá, đời này chắc cũng chỉ có một lần.
“Cụ mới mất mà các người đã tìm tới đây?”
Phương Lan đưa họ vào thư phòng, ngăn cách bầu không khí hoà thuận vui vẻ ở bên ngoài cánh cửa.
Người hầu bưng một đĩa trái cây vào, Phương Lan phất tay nói: “Không cần.”
Hiện tại cũng không ai có tâm trạng ăn trái cây.
“Cháu cần cô đứng về phía cháu.” Tống Khải Minh nói trắng ra.
“Nhớ không lầm thì,” Phương Lan khoanh tay trước ngực, “…món nợ lần trước tôi đã trả cậu rồi mà nhỉ?”
“Vậy hãy để cháu nợ cô lần này.” Tống Khải Minh không nói râu ria, tư thế tiến công khiến ngay cả Lâm Dục Thư cũng có chút choáng váng, “Để Thiệu Chấn Đông cầm quyền thì Phương Thiên cũng sẽ bị gạt ra rìa, cô biết chỉ có cháu mới có thể mang đến ích lợi lớn nhất cho cô.”
Đây là sự thật miễn bàn.
Phương Lan vắt chân nhàn nhã nói chuyện phiếm: “Ông ngoại vừa mới đi mà đã bắt đầu muốn tranh gia sản, cậu không sợ tổn thương trái tim ông ngoại sao?”
Tống Khải Minh nhíu mày: “Hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-ung-phanh-dia/2855652/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.