Họ đi dạo bên ngoài khách sạn. Đường phố vắng vẻ, không giống một thành phố du lịch. Từ Dư sóng vai với Chu Bùi, Từ Dư đưa anh tới một nhà hàng, tương tự nhà hàng gia đình, trên bàn là khăn trải bàn ca rô đỏ trắng, ghế sô pha dài màu nâu sẫm có phần sờn.
Bọn họ ngồi vào vị trí gần cửa sổ. Từ Dư nói với Chu Bùi: "Em đã thử qua nhà hàng này. Nó đã mở được mười năm rồi. Bít tết của họ rất ngon."
Chu Bùi thật sự đói bụng, Từ Dư nói với anh về bò bít tết, dạ dày của anh luận động nhanh hơn, anh ngồi trên ghế sô pha, cầm lấy thực đơn, gọi một phần bò bít tết, Từ Dư cũng gọi một phần, nhưng cậu còn gọi một chai rượu vang đỏ.
Chu Bùi thấy cậu gọi rượu, cũng không nói gì, dù sao anh cũng không uống, Từ Dư muốn uống rượu cũng không liên quan đến anh.
Gọi món xong, trong lúc chờ đợi, Chu Bùi lấy di động ra, anh có một số điện thoại đặc biệt có thể dùng ở nước ngoài, nhưng anh có ít bạn bè, khi tới đây, cũng không nghĩ đến dùng số đó.
Nhưng điện thoại của Từ Dư cứ rung lên, nhưng cậu không xem qua lần nào, cũng không biết là lần thứ mấy, Từ Dư định tắt nhạc chuông. Chu Bùi nhịn không được nhắc nhở: "Sao cậu không nghe điện thoại? Nếu đó là người rất quan trọng thì sao?"
Từ Dư nghiêng đầu nhìn Chu Bùi cười tủm tỉm nói: "Thầy là đang quan tâm em sao?"
"Tự mình đa tình." Chu Bùi nhìn sang một bên.
Từ Dư đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-ung-meo-bi-bo-roi/410163/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.