Chung Hi kéo Giang Khác Chi đến góc khuất của camera. Cô đứng trên bậc thềm trước cổng sắt, ngang tầm mắt với Giang Khác Chi.
Tim cô vẫn đập thình thịch như đánh trống.
Chung Hi nhìn anh chằm chằm, “Nếu như vừa rồi em không phát hiện ra anh, anh thật sự sẽ không nói cho em biết sao?”
“Em bảo buồn ngủ mà.”
Chung Hi bó tay với anh. “Anh ngốc thật.” Giọng cô còn nghẹn ngào chua xót. Dứt lời, cô quay mặt đi như thể ghét bỏ những lời buồn nôn của chính mình.
Giang Khác Chi nhìn cô một cách chăm chú, sau đó kéo cô vào lòng, đưa tay che những bông tuyết rơi xuống và cúi đầu hôn lên đôi môi trước mặt.
Chung Hi gần như đáp lại nụ hôn ấy theo bản năng.
Giang Khác Chi dùng lực ở cánh tay ôm chặt lưng cô. Hai người răng môi quấn quít, Giang Khác Chi thưởng thức vị rượu thoang thoảng trong miệng.
Một lúc sau, hai người mới tách ra, kéo theo một sợi chỉ bạc trong suốt ở giữa miệng. Tâm trạng Chung Hi phơi phới, sờ tay lên khuôn mặt của Giang Khác Chi.
Giang Khác Chi đặt tay lên tay cô, lòng bàn tay anh lạnh như băng.
Chung Hi thấy hơi xót. Đối với cô mà nói, cảm xúc này có chút xa lạ, cô quyết định làm một việc khác.
Chung Hi kéo tay anh xuống đút vào túi áo khoác của mình.
Tay phải của Giang Khác Chi chạm ngay một túi ni lông nhỏ.
Chung Hi nhướng mày nhìn anh bằng ánh mắt lấp lánh.
Sau đó, dưới tầm nhìn của anh, cô bước lên cao một bậc, kéo chiếc váy ngủ nhung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-ung-cau-treo/641696/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.