Tết Nguyên Đán được nghỉ ba ngày, nhưng ngành truyền thông mới là ngành không thể tạm ngừng, mấy ngày trước kỳ nghỉ, Chung Hi gần như bận hết việc này đến việc khác, chỉ có chút thời gian ít ỏi gặp Giang Khác Chi.
Đợi đến khi cô có thời gian rảnh hơn một chút, Giang Khác Chi lại tới trụ sở chính ở thành phố H để họp, hai người chỉ có thể liên lạc nhau qua điện thoại.
Họp xong, Chung Hi ngồi trong phòng vừa ăn vừa gọi điện thoại với Giang Khác Chi , giọng nói của anh trong điện thoại so bình thường còn trầm thấp hơn.
“Em vẫn muốn hỏi anh, anh cố ý thấp giọng giả bộ đang thâm trầm sao?”
Giang Khác Chi ở bên kia im lặng vài giây, “Anh không có.”
Chung Hi nở nụ cười, nuốt miếng thịt bò xuống, “Vậy anh hãy nói một câu quãng tám cho em nghe thử.”
Giang Khác Chi: “… Nói cái gì?”
“Chỉ cần gọi tên của em?”
Bên này không nghe được âm thanh gì, ngay khi Chung Hi nghĩ rằng Giang Khác Chi đã tắt máy, cô nghe được giọng nói vẫn trầm thấp của anh: “Chung Hi, anh sẽ không.”
Chung Hi bị giọng điệu của anh làm cho thích thú, “Được rồi, không làm khó anh nữa.”
Nghe thấy có người gõ cửa, Chung Hi nhanh chóng nói: “Có người đến, tối em gọi lại sau.” liền tắt điện thoại.
Sau khi Lư Thiến đi vào, vốn dĩ cô ấy chỉ định để tài liệu lên bàn rồi đi, nhưng nhìn thấy vẻ mặt rạo rực của Chung Hi, cô ấy đứng lại bắt đầu hóng chuyện.
“Chị Hi, dạo này có chuyện gì tốt hay không?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-ung-cau-treo/641695/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.