Uyển Chi không ngu dại đến mức ngồi mãi trên giường, cô nhanh chóng leo xuống, chạy thục mạng ra cửa chính, Hoắc Trương cũng đuổi theo phía sau, tim Uyển Chi như ngừng đập, cô cố hết sức, sợ rằng bản thân sẽ được bắt lại.
Uyển Chi chạy ra được đến cửa thì Hoắc Trương cũng đã nắm được cổ tay của cô, cả hai giằng co mãi, không ai nhường ai, đến khi một giọng nói gắt gỏng cất lên:
“ Đang làm gì đấy?”
Cả hai dừng tay, hướng ánh mắt về nơi âm thanh được phát ra, trước mặt họ là bà Tạ và Tiểu Đồng, sáng nay bà muốn đưa cháu gái về nhà, sẵn tiện xem thử Uyển Chi đã về nhà chưa.
Nào ngờ vừa bước ra khỏi thang máy, bà đã nhìn thấy hình ảnh hai người họ đang lôi kéo nhau, bà đương nhiên nhận ra Hoắc Trương, nhìn hắn đang nắm lấy tay Uyển Chi, bà không hề hài lòng.
“ Mẹ!”
Uyển Chi vùng tay ra, cô đi về phía mẹ của mình, giọng điệu vô cùng ngạc nhiên, không nghĩ lại bị mẹ nhìn thấy dáng vẻ đáng xấu hổ này, cô chạy ra từ nhà của hắn, quần áo xộc xệch đúng là đáng chê cười.
Hoắc Trương cúi đầu chào, những thứ anh nhận lại là ánh mắt không hề dễ chịu của bà Tạ.
Họ cùng nhau trở về phòng để lại Hoắc Trương cùng tiếng thở dài.
Tại một nơi khác, Thiên Vĩ tỉnh dậy sau cơn say rượu, anh giay giay thái dương, hai mắt lờ đờ nhìn không gian xung quanh.
Đây không phải văn phòng, đương nhiên cũng không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-lam-dinh-menh/3377836/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.