——[1] Câu thơ trích trong bài “Ngọc lâu xuân kỳ II” của Âu Dương Tu.
“Tiệm hành tiệm viễn tiệm vô thư,
Thuỷ khoát ngư trầm hà xứ vấn.”
Dịch thơ:
“Tình thư xa cách đại dương
Cá chìm đáy nước biết đường nào đây?”
(Bản dịch của Mai Nhược Hoa).——
Hắn xoay người ta đối diện với chính mình, ánh mắt trong trẻo như thườngthấy, màn xe bị gió bên ngoài thổi khẽ bay lên, sợi tóc của hắn cũng lay động. Hắn chỉ thâm tình nhìn ta. Một đôi chân mày kia, từng nhìn thấymột ngày xa xôi nào đó trong kí ức, thời gian lâu đến mức ta tưởng nhưchính mình đã lãng quên, bây giờ hiện hữu trước mặt ta, dĩ vãng đã qualại sống dậy. Lần đầu tiên hôn, sự chăm sóc kia, thực sự đã xảy ra. Hắnđưa tay lần mò trong vạt áo, lấy ra một thứ, xanh biếc xinh đẹp, tỏa ramột vầng sáng nhàn nhạt. Chỉ liếc qua một cái, ta liền biết hoa văn phức tạp kia rốt cuộc viết cái gì. “Lưỡng tình nhược thị cửu trường thì”.“Khi đó Tiết cô nương thay quần áo cho nàng, trẫm tìm thấy ngọc bội này ở áo trong của nàng”. Lúc đó Mạc Phu nhân cho ta khối ngọc bội này, tavẫn luôn đeo bên mình. “Khối ngọc bội này mẫu thân vẫn luôn cẩn thận cất giữ, coi nó quan trọng hơn cả tính mạng mình. Trừ ta ra, không ai biếtsự tồn tại của nó. Ta nghĩ hẳn là mẫu thân cho nàng, bằng không nàngkhông có khả năng có được nó. Còn mẫu thân vì sao lại cho nàng, ta nghĩta cũng có thể lĩnh hội dụng tâm lương khổ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-gia-hoang-hau/2410138/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.