Ta mang thai, ta lại có thể mang thai lúc này. Trong lòng ta như có ngànvạn tiếng trống vang lên dồn dập. Không biết lấy khí lực từ đâu, ta lậptức ngồi bật dậy, hai tay vén rèm lên. “Trịnh Thái y, ngươi đã xem rõràng hay chưa? Bổn cung có phải thực sự đã mang thai?”. Nếu không phảitận lực khống chế, ta sợ rằng chính mình sẽ vọt tới trước mặt Trịnh Thái y. Trịnh Thái y chỉ hơi cười, nhẹ nhàng vuốt chòm râu thật dài củamình: “Nương nương, vi thần hành nghề y đã mấy chục năm, không dám nói y thuật cao siêu, nhưng hỉ mạch vẫn có thể xem được. Ha ha, chúc mừngHoàng thượng, chúc mừng nương nương, chúc mừng Đại Tể tướng cùng Tểtướng phu nhân!” Trịnh Thái y ôm quyền hành lễ, mà mọi người vẫn cònchìm đắm trong sự khiếp sợ vừa rồi, đáp lại chỉ sự im lặng. Nữ nhân đềucó bản năng mẫu tính, ta tạm thời đã quên đi chuyện mình trúng độc, chỉcòn sự vui mừng, đúng vậy, ta đã sắp làm mẫu thân rồi! Nhi tử của ta! Ta đột nhiên nhìn thoáng qua phụ thân cùng đại ca, hai người đều mang vẻmặt tái nhợt. Ta hiểu rõ bọn họ, họ khiếp sợ không phải vì chuyện ta cóthai, mà là nguyên nhân ta trúng độc. Yên lặng trong chốc lát, liền nhìn thấy phụ thân đi thẳng tới trước mặt Thượng Quan Bùi: “Lão thần chúcmừng Hoàng thượng cùng nương nương! Đây thực sự là chuyện đại hỉ khắpchốn mừng vui. Chỉ mong trời xanh phù hộ nương nương cái thai này làHoàng tử, để Thượng Quan Hoàng triều có người kế tục”. Lời của phụ thântuy rằng rất bình thường, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-gia-hoang-hau/2410101/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.