“Gã cực kì thông minh, cực kì chuyên nghiệp, tôi nghĩ rằng, gã là tên tội phạm lợi hại nhất từ trước đến nay không chừng…”
Trong phòng làm việc của cục trưởng, mặt Đặng Khắc Hữu đỏ gay, dần dần biếnsang xanh, miệng đầy bọt mép, nắm tay lại đấm binh binh lên bàn.
“Nghe đi, đội phó của đại đội cảnh sát hình sự lại ngang nhiên khen tội phạmngay trước giới truyền thông, nói rất rõ ràng mạch lạc cơ đấy!”
Vừa dứt lời, loa vi tính lại phát câu tiếp theo của Cảnh Táp.
“Nếu dùng ví dụ để nói, tôi nghĩ tên tội phạm giống George Clooney (*)…”
(* George Clooney: là một diễn viên từng đoạt Giải Oscar và Giải thưởng Quả Cầu Vàng đồngthời còn là một đạo diễn, nhà sản xuất phim và tác giả kịch bản phim.)
Cổ của Đặng Khắc Hữu tức đến phình to, giận quá mà chửi đổng: “Còn GeorgeClooney nữa kìa, cô nâng tội phạm lên trời cao, rồi ném mặt mũi cảnh sát chúng ta vào đâu, toilet? Hay là bãi rác hả? Cô có biết ảnh hưởng củachuyện này đến mức nào không! Bây giờ trên các trang mạng đều nói cảnhsát chúng ta là thứ hèn nhát, ai cũng muốn quăng trứng thối vào cục cảnh sát rồi kìa!”
Cảnh Táp đứng nghiêm một góc trong phòng làm việc của cục trưởng, không dámthở mạnh một tiếng. Đúng là hỗn loạn do truyền thông gây ra đã lắngxuống, nhưng cơn tức của cục trưởng đại nhân thì không thể chỉ vài bacâu là có thể về lại bình thường.
“Sao cô không nói hả, không phải nói hay lắm sao, chú cũng muốn nghe cô giải thích thế nào đây!”
“Cục trưởng, cháu… cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-di-hi-den/86975/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.