Ba ngày sau, Tào Chấn lại gửi tin về. Sau khi hết giờ dạy, Hiểu Hiểu vộichạy tới đại đội cảnh sát. Vẫn là phòng họp kia, vẫn là đám người đó,nhưng điều khác biệt nhất là mọi người đều ngồi thẳng lưng, yên lặng chờ cô tới, cứ như cả đám học sinh đang chờ giáo viên chủ nhiệm tới kiểmtra bài tập.
Cô vừa tới, mọi người sôi nổi hẳn, bưng trà đưa nước, cười híp mắt nói chuyện, đẩy cô đội phó Cảnh Táp qua một bên.
Gặp sự nhiệt tình bất ngờ thế này, Hiểu Hiểu có phần không thích ứng được,nhìn qua Cảnh Táp, đưa mắt ý hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Cảnh Táp chỉ ngón tay về phía cô, sau đó giơ ngón tay cái, lại chỉ đám người đang vây quanh Hiểu Hiểu, làm tư thế cúng bái, cuối cùng còn làm tư thế chói mắt.
Ý rất rõ ràng – bọn họcoi cậu là thần luôn rồi.
Hiểu Hiểu hiểu, chỉ khẽ nhíu mày, cũng không lên tiếng.
Trương Hựu Thành đi tới bên cạnh cô, nói: “Tôi đi thăm dò vụ ở Thanh Văn, lúcđó có ba người được đánh giá chức vụ, một thăng làm hiệu phó, tổng cộngcó bốn người, một trong số những người được đánh giá là nữ.”
Khỏi phải hỏi, chắc chắn ba người đàn ông còn lại là kẻ tình nghi.
Hắn lại tiếp: “Dù đại học Thanh Văn đã đóng cửa nhưng cũng không khó gì đểtìm hiểu về ba kẻ tình nghi này. Buồn cười nhất là có một vị đang giữchức cục trưởng của cục giáo dục, phải nói là tiền đồ vô hạn. Vậy mà lúc tôi đi tới, mặt hắn trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hieu-di-hi-den/1913832/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.