Cuộc họp hôm nay cũng không quá lớn, chỉ tập trung vài bộ phận cấp cao của công ty để báo cáo danh thu một tuần qua.
Tạ Thiên Duật khi nhìn thấy Tịch Khả Hinh đến công ty,trong lòng anh cũng có phần nhẹ nhõm.Cứ nghĩ cô sẽ tiếp tục trốn tránh anh nữa nhưng cuối cùng cô cũng đã xuất hiện, còn mang một vẻ mặt hoàn toàn tươi mới.
Nhưng anh đâu biết rằng,nội tâm trong lòng của Tịch Khả Hinh đang bùng cháy lên một ngọn lửa,từ khi nhìn thấy những tấm ảnh của Tưởng Hạo Nhiên và cô gái khác, thì nó luôn hiện lên trong đầu cô.Nếu như không vì lòng tự tôn đầy kiêu ngạo của cô, nhất định cô sẽ tìm cái tên đàn ông đó hỏi cho ra lẽ.
Tịch Duy An vừa bước vào phòng hội nghị, đầu tiên liền tìm kiếm bóng dáng của Chung Linh.
"Chung Linh đâu?"Khi nhìn không thấy cô,anh lập tức cất giọng hỏi Trình Hiểu Dư.
Khi Trình Hiểu Dư còn chưa biết phải trả lời với anh ra sao, thì đúng lúc này cánh cửa lại một lần được ai đó mở rộng ra.
Tất cả mọi người đều ngẩng đầu lên nhìn ra cửa.
Là Chung Linh.
Chung Linh cảm thấy dường như mọi người đang chờ mình đến, cô bèn bước đến trước mặt Tịch Duy An cúi đầu.
"Tôi đã đến trễ, thành thật xin lỗi".
Tịch Duy An còn chưa kịp nhìn thần sắc của cô, thì Chung Linh đã nhanh chóng bước về chỗ ngồi, bên cạnh của Tạ Thiên Duật.
"Cô không sao chứ, sắc mặt cô hôm nay trông rất kém". Tạ Thiên Duật lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-uoc-chiem-huu/3737939/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.