Sau vài phút đắng đo, lúc này Chung Linh bắt đầu thay đổi sắc mặt.Cô nhìn Thẩm Tư Niệm với đôi mắt giá lạnh, cất giọng hùng hồn không cần quan sát xung quanh.
"Những lời chị nói xem như là đúng đi.Vậy thì sao, bây giờ Dịch Chung Linh mới là vợ của Tịch Duy An, là người đã được anh ấy làm cho một buổi hôn lễ long trọng.Anh ấy cũng đã thuộc về tôi, yêu tôi,say mê tôi.... Chị muốn nói cho anh ấy nghe, thì cứ việc, để xem Tịch Duy An sẽ tin lời ai."
Chung Linh cười lớn.
"Thẩm Tư Niệm, chị có biết không.... Tịch Duy An sẽ không bao giờ bỏ tôi,anh ấy rất cần tôi.Chỉ mới sáng nay thôi, vừa kết thúc chuyến công tác liền bay về gặp tôi đầu tiên.Vậy chị nghĩ,có thể chia rẽ tôi và anh ấy sao"
Thẩm Tư Niệm siết chặt tay lại, vẻ mặt tức giận.
"Vậy sao ...Cô quá tự tin rồi, cứ chờ đó."
Ngay sau đó, cô ta chợt xoay người lại tiến về cửa.Một giây sau, liền mở ra.
"Anh đã nghe thấy hết rồi đúng không... Đây mới chính là gương mặt thật của vợ anh."
Chung Linh sững người,hai mắt trợn lên không thể tin Tịch Duy An đứng bên ngoài và đã nghe hết tất cả cuộc trò chuyện của cô và Thẩm Tư Niệm.
Nét mặt Tịch Duy An vẫn không thay đổi,anh không quan tâm Thẩm Tư Niệm nói gì,ánh mắt anh nhìn chằm chằm vào Chung Linh,trong lòng có bao nhiêu sự rối bời quay quanh.
Chẳng lẽ cô gái này chưa một lần nào yêu anh sao?
Anh nhẹ nhàng từng bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-uoc-chiem-huu/3734931/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.