Tịch Duy An vừa bước vào phòng đã vội vàng thay ra bộ đồ khác.Chung Linh
nhìn thấy vậy, cô khẽ cất tiếng hỏi anh.
"Anh định ra ngoài sao?"
Tịch Duy An đang thắt chiếc cà vạt nhìn cô trong gương,gật đầu.
"Anh phải đến công ty, sẽ có một cuộc họp quan trọng".
Chung Linh
ngac nhiên.
"Họp sao...? Vậy em có cần đi cùng anh không? Dù sao em cũng là nhân viên...."
Tịch Duy An mỉm cười,anh xoay đầu lại ôm lấy cô.
"Không cần, chỉ là một cuộc họp đơn giản.Anh đi rồi sẽ về liền,em hãy ở nhà với con.Thứ hai tới hãy đi làm". Dù sau hôm nay cũng là thứ bảy, anh muốn cho cô nghỉ ngơi thêm một chút.
"Nhưng mà..."
"Không nhưng gì hết,em bây giờ là vợ của anh rồi,đừng có suốt ngày ra đường với vẻ mặt xinh đẹp này được không...Anh sẽ ghen đấy".
Câu nói của anh đã chọc cho cô cười.Một giây sau, cô chủ động hôn lên môi anh,sau đó cất giọng cảnh cáo.
"Vậy anh cũng không được mang mùi hương phụ nữ về đây, nếu không em nhất định sẽ tiêu diệt anh".
"Em sẽ làm gì anh nào....." Anh cười xấu xa, cúi thấp người xuống "Một màn tình cảm nóng bỏng ở dưới nước nữa sao?"
Chung Linh chợt ngượng ngùng, gương mặt đỏ như quả cà chua, cô vội vàng đẩy anh ra.
"Đồ biến thái..."
Có lẽ suốt cuộc đời này cô cũng không thể quên ngày hôm đó, cô không nghĩ mình có phóng túng làm chuyện đó với anh trong phòng tắm hơi cả một buổi.Đến lúc cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-uoc-chiem-huu/3717872/chuong-115.html