Sau khi nói hết mọi việc,Tịch Duy An liền nắm tay Chung Linh rời khỏi.
Nhìn điệu bộ của con trai, Tịch Bách Nghiêm tức đến nỗi muốn trào máu họng,nhưng còn cách nào nữa đâu,chuyện cũng đã như vậy rồi.Ông chỉ còn cách nở một nụ cười lạnh với cậu con trai cưng của mình thôi!
Ông hờ hững cất lên một câu hỏi.
“Anh có vợ rồi, cần thiết sống ở đây nữa sao?”
“Bách Nghiêm! Ông nói như vậy là sao... Ông muốn đuổi Duy An...” Triệu Duy Ngọc run rẩy, giọng nói ba phần nghẹn ngào.
Nghe xong, Tịch Duy An liền dừng bước,anh quay lại nhìn ba của mình, khẽ mỉm cười.
“Đương nhiên hai vợ chồng con sẽ không làm phiền mọi người.Ngày mai, con sẽ đưa người phụ nữ của mình đến với ngôi nhà hạnh phúc mà con đã chuẩn bị từ rất lâu…....Còn bây giờ, chúng con cần phải làm những việc cần phải làm, để lan tỏa sự hạnh phúc của chúng con với nhà họ Tịch chứ người bố kính yêu của con”.
Dứt lời,Tịch Duy An nhất quyết ôm lấy Chung Linh đi về phòng của mình mà không đoái hoài sự giận dữ của Tịch Bách Nghiêm.
Sau khi Tịch Duy An đi rồi,bà nội mím môi cười,rồi nói.
“Xem ra lần này Duy An đã biết yêu rồi,ta rất thích đứa cháu dâu này, nhỏ tuổi thì đã sao....Con bé đó dễ thương như vậy,ai mà không thích“.
Vẻ mặt Tịch Thư Nguyệt từ nãy giờ khó chịu,nghe bà nội nói vậy cô càng bực bội hơn.
“Con không tin anh ấy yêu con bé đó.Con nhỏ đó chắc chắn đã dụ dỗ anh ấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-uoc-chiem-huu/3547581/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.