Nên nhớ rằng hồi đầu anh ta đã có cái thái độ kia với Tiên đế, không ngờ anh ta vẫn dá
“Ngày đại thọ của Tiên đế, tôi đâu dám không đến?”
Hai người đang nói chuyện thì một người hầu đến nói: “Thanh Hư đạo trưởng, yến tiệc mừng thọ Tiên đế đã bắt đầu, mời đạo trưởng về chỗ ngồi ạ!”
Bấy giờ cả toán người mới trở ra.
Sinh nhật Tiên đế có khác, hết sức bề thế hoành tráng.
Ước tính, có lẽ phải đến một hai nghìn bàn tiệc! Diệp Khuynh Thành không sao biết hết tên các món ăn bày trên bàn.
Mọi ngày ở trong Thanh Hư đạo quán, cô đã cảm thấy bữa ăn quá xa xỉ, không ngờ ở chỗ Tiên đế còn xa xỉ hơn.
“Tiên đế đến!”
Ngay sau tiếng hô trang nghiêm, Tiên đế từ từ bước ra.
Tiên đế. Vậy là Khuynh Thành đã nhìn thấy ông ta.
Hai bàn tay cô bất giác nắm chặt.
Rõ ràng là Tiên đế đang đứng cách họ rất xa, thế mà vài lần tàn ảnh chập chờn nối nhau, ông ta đã ngồi ngay trên ngai vàng rồi.
Tốc độ nhanh thật.
Khuynh Thành không thể không trầm trồ.
Ngay Hồng Loan khinh khinh bất cần cũng thầm khen ngợi; có điều, so với tốc độ của nó thì ông ta vẫn còn kém một chút.
Rồi, người ta đua nhau ninh nọt tang bốc, dâng lễ vật.
Tiên đế cũng cảm thấy hơi phiền hà, ông xua tay, nói: “Yến tiệc bắt đầu đi thôi!”
Diệp Khuynh Thành bỗng đứng dậy, nói: “Tiên đế! Tiểu nữ Diệp Khuynh Thành cũng có một thứ lễ vật biếu Tiên đế.”
Diệp Khuynh Thành. Có thể nói, mấy tháng nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-nu-khuynh-thanh/1471664/quyen-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.