Diệp Khuynh Thành, đứa trẻ mồ côi.
Năm lên 10 nó được một nhân vật bí hiểm đưa ra khỏi cô nhi viện đem về nuôi nấng, kể từ đó nó được huấn luyện chẳng khác gì ác quỉ. Mười ba tuổi, nó bắt đầu cầm vũ khí đi giết người.
Trước khi xuyên không, suốt bảy năm trời nó chưa từng không hoàn thành nhiệm vụ được giao, danh tiếng của nó vang dội khắp giới đánh thuê. Cái tên Diệp Khuynh Thành đồng nghĩa với chết chóc.
Nhưng, trời mưa nắng thất thường, người họa phúc khó lường. Hôm đó là ngày xui xẻo của Khuynh Thành. Sao lại nói là xui xẻo? Đúng thế, là chẳng may, chứ không liên quan gì tới kỹ thuật cả.
Hôm đó cô nhận nhiệm vụ quan trọng: giết Lý Tử Minh, một Hoa kiều từ hải ngoại về tham dự diễn đàn kinh tế.
Đã làm xong nhiệm vụ nhưng cô cũng vui chơi xả láng cho xong.
Cô đứng dậy lau mồ hôi trán, tươi cười nói: “Tôi cứ tưởng nhiệm vụ lần này rất khó, không ngờ đã hoàn thành quá dễ dàng, nào đi uống rượu ăn mừng!”
Khuynh Thành nhắc khẩu súng bắn tỉa đặt lên vai, các đồng đội quan sát cũng hào hứng chạy lại tán chuyện.
“Không ngờ nhiệm vụ lần này dễ ợt, lát nữa chúng ta sẽ đi uống! Trời hôm nay nóng khiếp!” Khuynh Thành nói.
“Phải đấy!”
Khuynh Thành lại lau mồ hôi trán, nói: “Đi thôi!”
Mấy chiến hữu vui vẻ bá vai nhau bá cổ nhau bước đi, nhưng Khuynh Thành bỗng “Ối” một tiếng ngã lăn rồi trượt đi.
“Khuynh Thành” Họ muốn đưa tay ra cứu cô nhưng họ đã đi hơi nhanh nên cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-nu-khuynh-thanh/1471579/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.