Hai nàng thiếp của Diệp Chấn Thiên cũng dẫn các con của mình đến, đang cung kính đứng chờ ở đó; lát sau, hai huynh đệ của Diệp Chấn Thiên là Diệp Chấn Bắc và Diệp Chấn Nam cũng lần lượt dẫn vợ con của mình bước vào.
“Ta chúc mừng Nhị đệ!”
Diệp Chấn Thiên chỉ hơi mỉm cười nhìn huynh trưởng.
“Sao chưa thấy cháu đâu? Nhị đệ mau cho bế ra để chúng ta được ngắm nó!”
“Để lát nữa!”
Diệp Chấn Bắc nhìn sang Liễu Oanh, cười nói: “Thím là đệ nhất mỹ nhân của vương triều Đại Cương, sinh ra con gái chắc chắn sẽ là nghiêng nước nghiêng thành, mai kia lớn lên chỉ hoàng đế mới xứng lấy nó chứ không thể là ai khác!”
Nghe Diệp Chấn Bắc nói thế, Liễu Oanh hơi tái mặt, định đứng dậy bước đi nhưng bị Diệp Chấn Thiên không nói không rằng ấn nàng ngồi im.
Diệp Tông từ nhà trong chậm rãi bước ra, nhìn khắp lượt mọi người, rồi nói: “Đã đến đủ cả chưa?”
“Bẩm lão gia, đến đủ cả rồi ạ!”
Người đáp lời là Triệu quản gia của phủ Thái uý, tuổi ngoài năm mươi; nghe nói ông ta từ khi 5 tuổi đã vào phủ này, đến nay đã hơn bốn chục năm.
“Chấn Thiên, bế cháu lại đây để ta xem!”
“Vâng, thưa cha.” Lúc này Diệp Chấn Thiên mới đi vào gian bên bế con ra. Vừa bước ra đại sảnh đã nhìn thấy mọi người ai ai cũng cau mày, nín thở nhưng vì phải tôn trọng gia quy nên họ đều cố nén không dám lên tiếng.
“Đây ạ, thưa cha!”
Diệp Chấn Thiên bế con bước đến, a hoàn đứng bên Diệp Tông vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-nu-khuynh-thanh/1471577/quyen-1-chuong-2.html