Hai người tung hoành một phen. Mặt nạ mô phỏng cực kỳ hữu dụng. Chu Hành hôn lên má Lục Chính cũng không gặp chút trở ngại nào.
Có lẽ vì không còn gì để che đậy, nên cho dù biết rõ gương mặt này cũng không phải của Lục Chính, Chu Hành vẫn nhạy cảm tột độ. Anh cực lực kiểm soát chính mình để bản thân không mất lý trí. Hai người dây dưa bên nhau thật gần, nhưng cuối cùng vẫn bị phải chia xa.
Chu Hành mồ hôi ướt đẫm. Anh hỏi Lục Chính: "Anh khát nước không?"
Lục Chính sờ mó bên dưới, nói: "Muốn em đút."
Chu Hành xoa thắt lưng, rót nước ấm rồi đút cho Lục Chính từng ngụm nước một.
Mặt trời dần xuống núi, hai người họ mới thong thả dạo một vòng trong vườn hoa.
Lục Chính dắt tay Chu Hành, đi qua khóm hoa dạ lan hương đang nở rộ. Hắn vờ như không để ý chút mất mát của Chu Hành. Nhưng rồi đến lúc ở sâu trong vườn, hắn lại tự mình hái một đóa hồng đỏ rực đưa cho anh.
Lần này Chu Hành không từ chối. Anh vươn tay nhận hoa, nhét vào trong túi áo hơi nhăn nhúm.
Hai người cứ vậy mà tay trong tay, cách một lớp pha lê tận hưởng ánh chiều tà.
- -
Bữa tối là món cháo dinh dưỡng kiểu Trung Quốc do Sara chuẩn bị. Hai người ăn cháo mà chẳng biết mùi vị ra sao. Ăn tối xong, Lục Chính lại lao đầu vào công việc. Chu Hành chẳng giúp được, nhưng vì được Lục Chính phân phó đi học nhập môn nên anh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-nghi-bat-buoc-cuong-che-thoa-thuan/3556099/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.