Chu Hành nhoắng cái đã làm xong đồ ăn. Đương lúc anh đang không biết phải làm sao thì một con robot xuất hiện ngay bên cạnh anh. Nó dùng cánh tay của mình kéo khay, ra hiệu cho Chu Hành đặt đồ ăn và bát đũa lên đó.
"Mang những thứ này đến phòng ăn sao?"
"Không, cứ mang đến phòng ngủ đi. Lục tiên sinh còn đang làm việc, dùng bữa ở phòng ngủ tiện hơn."
"Được."
Chu Hành thu dọn nhà bếp xong xuôi rồi cùng con robot đi lên lầu. Đi đến góc cầu thang, anh thuận miệng hỏi một câu: "Cậu là Sara sao?"
"Đúng vậy, Chu tiên sinh." Giọng nói của Sara phát ra thông qua thiết bị điều khiển của robot, "Tất cả những thiết bị tự động hóa ở đây điều do tôi vận hành."
"Cậu thật sự rất lợi hại." Tuy rằng chuyên ngành của Chu Hành là thiết kế máy móc, nhưng anh cũng vẫn phải trầm trồ. Anh biết việc tạo ra một AI khó đến cỡ nào.
"Sự tồn tại của tôi được biên soạn bởi Lục Chính tiên sinh. Người lợi hại không phải là tôi mà là Lục Chính tiên sinh." Giọng điệu của Sara không quá cứng rắn mà thiên về tâm sự thân mật hơn, "Ngài ấy là một nhà khoa học vô cùng xuất sắc."
Chu Hành gật gật đầu, lại cùng Sara tám dóc vài câu rồi cuối cùng cũng đi đến trước cửa phòng ngủ.
Anh đang định đưa tay lên gõ cửa thì nghe được giọng Sara nhẹ nhàng nhắc nhở: "Ngài cứ trực tiếp đẩy cửa vào đi. Làm vậy có khi Lục Chính tiên sinh càng vui hơn đấy."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-nghi-bat-buoc-cuong-che-thoa-thuan/3556098/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.