Lục Chính ngủ một giấc rất sâu. Chờ đến khi tỉnh lại, hắn đã thấy trên mặt mình là chiếc mặt nạ, cũng không bất ngờ lắm.
Hắn sờ sờ mặt nạ, nghe được giọng nói của Sara: "Lúc 3 giờ 52 phút sáng, Chu Hành tiên sinh đã hôn lên môi ngài và giúp ngài đeo mặt nạ. Cậu ấy không bật đèn hay sử dụng bất kỳ phương pháp chiếu sáng nào. Cậu ấy vẫn chưa biết ngài trông như thế nào."
Lục Chính không nói gì. Hắn chỉ nhắm mắt lại vươn tay vuốt ve người nằm bên phải mình. Ngón tay hắn cảm nhận được nhiệt độ cơ thể, cuối cùng dừng lại nơi trái tim của người kia.
Hắn hỏi: "Chúng ta còn bao nhiêu thời gian?"
"...... Em không biết." Chu Hành nắm chặt lấy tay Lục Chính. Con tim anh giật nhảy liên hồi. Đầu óc trống rỗng như muốn dừng suy nghĩ.
"Lát nữa lên xe của tôi, chuyển đến căn biệt thự kia đi."
"Không được......"
Chu Hành còn chưa kịp nói xong, lồng ngực đã truyền đến một cơn đau nhói — Tay Lục Chính hung hăng cấu véo da thịt trên ngực anh. Đau đến mức anh thậm chí còn sinh ra ảo giác rằng Lục Chính đang muốn giết mình.
Lục Chính quay đầu lại, mạch lạc nói từng từ một để Chu Hành nghe thấy: "Dọn đến đi. Tôi muốn chơi em, chơi đến khi nào em phải bị người khác chơi mới thôi."
Chu Hành nhắm mắt lại. Rốt cuộc anh cũng không thể ngăn nổi khát vọng trong lòng, anh đáp: "Được."
- -
Chu Hành và Lục Chính sửa soạn xong xuôi, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hiep-nghi-bat-buoc-cuong-che-thoa-thuan/3556096/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.